Chủ Nhật, 10 tháng 7, 2011

đạo đức

con người

[còn tiếp]

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2011

chậm lại một chút và hãy nhìn trong vô thức

Cái tít nó cũng liên quan đến nội dung bài đó.

Cũng thật may là mình đã nhận ra và không quên béng mất những thứ đó.

Đi chậm lại một chút, nhìn ngó một chút. Và mình sẽ tìm ra những thứ mình muốn khi đầu óc mình không hề có ý định tìm kiếm.

Cái hàng nắng len qua hàng cây hai bên đường Đinh Tiên Hoàng, nhìn lại sao mà nó đáng yêu đến thế. Từng hàng nắng lung linh trải dọc một đoạn đường mình thường hay đi qua.

Cái tiếng gà gáy lúc mình đến trường HBT sao mà nó đáng yêu thế. Tiếng gà gáy văng vẳng cộng với mùi đốt rác ở gần đó thành hai thứ mà có lẽ mình không thể quên được, mới nói đến đã cảm thấy mùi khói cay mắt.

Cái tiếng mưa rơi ngay sát bậu cửa sổ chỗ cái giường cũ của mình sao mà đáng yêu thế. Tiếng gì mà có cả nhịp điệu, cứ lộp độp lách tách rồi lộp độp, thỉnh thoảng thêm tiếng đì đùng của sấm nữa.

Cái bầu trời xám xịt ủ rũ sao mà đáng yêu một cách lạ lùng như thế. Nhìn lên mà tự dưng thấy mình yêu đời hơn.

Cái tuyến xe buýt sao mà đáng yêu thế. Đầy những người với những hoàn cảnh khác nhau, mục đích khác nhau. Cái tiếng đài radio và những thứ nó phát tự dưng thấy đáng yêu một cách lạ thường. Xe chạy bon bon, nghe cũng thật đáng yêu.

Nhiều thứ nhớ lại mới thật đáng yêu làm sao. Thật may mắn là nó vẫn còn trong đầu mình để mình biết nó đáng yêu đến chừng nào.

Thứ Ba, 7 tháng 6, 2011

Aunt Sally - s/t

good old Japanese Post Punk

DL

Thứ Năm, 14 tháng 4, 2011

rừng đen

Rừng đen
Ôi rừng đen
Ta chạy trốn
Vào rừng đen
Rừng đen
Của những kẻ kì quặc
 Nước mắt cửu thiên
Cũng thật u mê
Bóng cây thật cao
Cao ngợp lòng ta
Ôi rừng đen
Mặt trời hấp hối
Và còn sương khói
Ngập tràn con mắt ta
Rừng đen
Rừng đen ơi
Những cây thông
Lẻ loi trước gió
Như thầm ước
Như khát khao

Rừng đen
Ta chạy trốn khỏi cơn mê sảng
Của quá khứ, tương lai và hiện tại
Ta chạy trốn khỏi những tiếng gầm vang
Những tiếng cười và giọt nước mắt thâu đêm
Ta chạy trốn khỏi sự điên rồ
Tại con đường nơi ta đã lạc lõng


Ta nằm dưới ánh tàn dương
Ta thì thầm trong cơn say bất tận
Cho thể phách, cho tinh anh 
Cùng giấc mơ này
Hòa cùng nhau
Ôi rừng đen.

từ không nơi nào cả đến vĩnh cửu

Ta sẽ ở đây. Ta sẽ ở đây. Các ngươi, các ngươi đừng lo, ta sẽ ở đây. Ta sẽ mãi ở đây. Ở đây, ở chỗ này. Ta sẽ ở đây mà. Ta sẽ ở đây. Và khi các ngươi cần ta, ta sẽ ở đây. Ta hứa. Ta hứa rằng ta sẽ ở đây. Ở đây khi các ngươi cần ta.

smokin' cigarette blues for too long

Thứ Ba, 12 tháng 4, 2011

một bài chửi ngắn mang chất triết học và được viết một cách rất vụng về mà đến chính người viết cũng không hiểu tại sao lại phải đặt một cái tựa dài như thế này

Các ngươi, đúng, các ngươi đó. Ta thực sự thấy kinh tởm các ngươi. Nỗi đau các ngươi là cái chó gì mà các ngươi cứ thích xé toang nó ra và đem khoe những vết sẹo rướm máu bẩn đấy vào mặt đám người hạ đẳng ? Các ngươi nghĩ các ngươi là ai, các ngươi nghĩ các ngươi có sức mạnh từ nơi đâu, mà các ngươi chỉ dựa vào nỗi đau của bản thân mà phán xét một cách phiến diện về con người như vậy ? Chẳng há các ngươi đã bị mù quáng bởi chính các ngươi hay sao ? Mù quáng đến độ các ngươi chỉ nhìn thấy chính bản thân các ngươi, đến độ các ngươi coi rằng nỗi đau của các ngươi là to lớn nhất. Mỗi lời nói của các ngươi như con dao đâm xuyên vào tâm can ta, làm ta đau đớn thay cho các ngươi. Ta cảm thấy tuyệt vọng vì ta không thể làm cho các ngươi thức Ta cảm thấy bế tắc vì ta nhận ra rằng ta không đủ sức mạnh, trí lực để tác động vào tâm can các ngươi. Vì ta yêu quý các ngươi, vì ta biết các ngươi không phải là những kẻ hạ đẳng kia !

 Các ngươi, các ngươi hãy nghe ta nói đây ! Hãy dừng lại trước khi bị chết chìm ! Các ngươi muốn nhìn thấy nhiều thứ thì hãy đặt con mắt của các ngươi ra khỏi bản thân của các ngươi đi ! Các ngươi muốn nhìn thấy điều quan trọng nhất thì hãy nhìn bằng trái tim các ngươi đi ! Các ngươi hãy xé nát lớp mặt nạ của tinh thần trì độn nặng nề đã làm mù mắt các ngươi đi ! Các ngươi hãy dùng tình cảm thật của mình mà giúp nhau nâng đỡ tinh thần của các ngươi, để các ngươi không phải chết trong sự cô đơn do chính các ngươi tạo ra !

Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2011

Alison



listen close and dont be stoned
i'll be here in the morning
cause i'm just floating

while your cigarette still burns

your messed up world will thrill me
alison i'm lost

alison i said we're sinking

there's nothing here but thats okay
outside your room your sisters spinning
but she laughs and tells me shes just fine
i guess shes out there somewhere

and the sailors they strike poses

the covered walls answer slowly
with your talking and your pills
your messed up life still thrills me
alison i'm lost

alison i'll drink your wine

i'll wear your clothes when we're both high
alison i said were sinking
but she laughs and tells me its just fine
i guess shes out there somewhere 


90s were so good. So fine, so real.