Chủ Nhật, 10 tháng 7, 2011

đạo đức

con người

[còn tiếp]

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2011

chậm lại một chút và hãy nhìn trong vô thức

Cái tít nó cũng liên quan đến nội dung bài đó.

Cũng thật may là mình đã nhận ra và không quên béng mất những thứ đó.

Đi chậm lại một chút, nhìn ngó một chút. Và mình sẽ tìm ra những thứ mình muốn khi đầu óc mình không hề có ý định tìm kiếm.

Cái hàng nắng len qua hàng cây hai bên đường Đinh Tiên Hoàng, nhìn lại sao mà nó đáng yêu đến thế. Từng hàng nắng lung linh trải dọc một đoạn đường mình thường hay đi qua.

Cái tiếng gà gáy lúc mình đến trường HBT sao mà nó đáng yêu thế. Tiếng gà gáy văng vẳng cộng với mùi đốt rác ở gần đó thành hai thứ mà có lẽ mình không thể quên được, mới nói đến đã cảm thấy mùi khói cay mắt.

Cái tiếng mưa rơi ngay sát bậu cửa sổ chỗ cái giường cũ của mình sao mà đáng yêu thế. Tiếng gì mà có cả nhịp điệu, cứ lộp độp lách tách rồi lộp độp, thỉnh thoảng thêm tiếng đì đùng của sấm nữa.

Cái bầu trời xám xịt ủ rũ sao mà đáng yêu một cách lạ lùng như thế. Nhìn lên mà tự dưng thấy mình yêu đời hơn.

Cái tuyến xe buýt sao mà đáng yêu thế. Đầy những người với những hoàn cảnh khác nhau, mục đích khác nhau. Cái tiếng đài radio và những thứ nó phát tự dưng thấy đáng yêu một cách lạ thường. Xe chạy bon bon, nghe cũng thật đáng yêu.

Nhiều thứ nhớ lại mới thật đáng yêu làm sao. Thật may mắn là nó vẫn còn trong đầu mình để mình biết nó đáng yêu đến chừng nào.

Thứ Ba, 7 tháng 6, 2011

Aunt Sally - s/t

good old Japanese Post Punk

DL

Thứ Năm, 14 tháng 4, 2011

rừng đen

Rừng đen
Ôi rừng đen
Ta chạy trốn
Vào rừng đen
Rừng đen
Của những kẻ kì quặc
 Nước mắt cửu thiên
Cũng thật u mê
Bóng cây thật cao
Cao ngợp lòng ta
Ôi rừng đen
Mặt trời hấp hối
Và còn sương khói
Ngập tràn con mắt ta
Rừng đen
Rừng đen ơi
Những cây thông
Lẻ loi trước gió
Như thầm ước
Như khát khao

Rừng đen
Ta chạy trốn khỏi cơn mê sảng
Của quá khứ, tương lai và hiện tại
Ta chạy trốn khỏi những tiếng gầm vang
Những tiếng cười và giọt nước mắt thâu đêm
Ta chạy trốn khỏi sự điên rồ
Tại con đường nơi ta đã lạc lõng


Ta nằm dưới ánh tàn dương
Ta thì thầm trong cơn say bất tận
Cho thể phách, cho tinh anh 
Cùng giấc mơ này
Hòa cùng nhau
Ôi rừng đen.

từ không nơi nào cả đến vĩnh cửu

Ta sẽ ở đây. Ta sẽ ở đây. Các ngươi, các ngươi đừng lo, ta sẽ ở đây. Ta sẽ mãi ở đây. Ở đây, ở chỗ này. Ta sẽ ở đây mà. Ta sẽ ở đây. Và khi các ngươi cần ta, ta sẽ ở đây. Ta hứa. Ta hứa rằng ta sẽ ở đây. Ở đây khi các ngươi cần ta.

smokin' cigarette blues for too long

Thứ Ba, 12 tháng 4, 2011

một bài chửi ngắn mang chất triết học và được viết một cách rất vụng về mà đến chính người viết cũng không hiểu tại sao lại phải đặt một cái tựa dài như thế này

Các ngươi, đúng, các ngươi đó. Ta thực sự thấy kinh tởm các ngươi. Nỗi đau các ngươi là cái chó gì mà các ngươi cứ thích xé toang nó ra và đem khoe những vết sẹo rướm máu bẩn đấy vào mặt đám người hạ đẳng ? Các ngươi nghĩ các ngươi là ai, các ngươi nghĩ các ngươi có sức mạnh từ nơi đâu, mà các ngươi chỉ dựa vào nỗi đau của bản thân mà phán xét một cách phiến diện về con người như vậy ? Chẳng há các ngươi đã bị mù quáng bởi chính các ngươi hay sao ? Mù quáng đến độ các ngươi chỉ nhìn thấy chính bản thân các ngươi, đến độ các ngươi coi rằng nỗi đau của các ngươi là to lớn nhất. Mỗi lời nói của các ngươi như con dao đâm xuyên vào tâm can ta, làm ta đau đớn thay cho các ngươi. Ta cảm thấy tuyệt vọng vì ta không thể làm cho các ngươi thức Ta cảm thấy bế tắc vì ta nhận ra rằng ta không đủ sức mạnh, trí lực để tác động vào tâm can các ngươi. Vì ta yêu quý các ngươi, vì ta biết các ngươi không phải là những kẻ hạ đẳng kia !

 Các ngươi, các ngươi hãy nghe ta nói đây ! Hãy dừng lại trước khi bị chết chìm ! Các ngươi muốn nhìn thấy nhiều thứ thì hãy đặt con mắt của các ngươi ra khỏi bản thân của các ngươi đi ! Các ngươi muốn nhìn thấy điều quan trọng nhất thì hãy nhìn bằng trái tim các ngươi đi ! Các ngươi hãy xé nát lớp mặt nạ của tinh thần trì độn nặng nề đã làm mù mắt các ngươi đi ! Các ngươi hãy dùng tình cảm thật của mình mà giúp nhau nâng đỡ tinh thần của các ngươi, để các ngươi không phải chết trong sự cô đơn do chính các ngươi tạo ra !

Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2011

Alison



listen close and dont be stoned
i'll be here in the morning
cause i'm just floating

while your cigarette still burns

your messed up world will thrill me
alison i'm lost

alison i said we're sinking

there's nothing here but thats okay
outside your room your sisters spinning
but she laughs and tells me shes just fine
i guess shes out there somewhere

and the sailors they strike poses

the covered walls answer slowly
with your talking and your pills
your messed up life still thrills me
alison i'm lost

alison i'll drink your wine

i'll wear your clothes when we're both high
alison i said were sinking
but she laughs and tells me its just fine
i guess shes out there somewhere 


90s were so good. So fine, so real.

người có người này người nọ

sự thực là tuần vừa rồi khiến mình có một thắc mắc
Nỗi khổ thì mỗi người có một nỗi khổ riêng
Nhưng có phải nỗi đau thì chỉ có một loại đau, gồm cả đau về thể xác và tinh thần ?
Nhất là khi con người trở thành một thể đồng nhất.?

Thật sự là tuần vừa rồi khiến mình bị quẩn quanh bởi nhiều thứ. Tệ hại hơn là mấy cái thứ đấy nghe chừng rất vớ vẩn nhưng lại làm mình mất phương hướng.
Thực sự mất phương hướng.

Mình có một khát vọng, nhưng khát vọng đó chôn vùi mình xuống vực ảo tưởng.
Mình có một giấc mơ, nhưng giấc mơ chỉ là giấc mơ.
Mình có một hy vọng, nhưng hy vọng đấy quá xa vời.

Guess I'm still doin' fine.

Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2011

FB của mình đc reactivate lại, ai có ghé qua thì add dùm :(

facebook.com/zaizie.rainyday

Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2011

Cổ nhân có câu "lắm mối rối làm không". Quả là vậy. Mình muốn viết về nhiều thứ lắm. Nhưng quá nhiều khiến mình chả biết bắt đầu từ đâu. Thôi thì đành vắn tắt lại mấy cái quan trọng vậy
Thứ nhất là facebook mình bị ban được nửa tháng rồi và mình chẳng muốn đăng ký lại cái mới.
Coi The Last Emperor xong, xúc động thật. Định Chủ Nhật coi The Sheltering Sky nhưng cuối cùng ốm chẳng còn tâm trạng đâu mà xem phim.
Devin Townsend. Mẹ, lão trọc này bựa thật. Một thứ progressive rock/metal mà lại không thuộc dạng "instrumental wanking". Nhạc thì xài kỹ thuật phòng thu hơi nhiều. Nhưng nghe phiêu vãi đái. Ziltoid the Omniscient, Ki, Terria, Addicted, Accelerated Revolution, Synchestra, Ocean Machine. Nghe mà không thấy chán. Một phát hiện mới của mình.
Vậy là mình đã lún vô vũng bùn gọi là AKB48 rồi. Mình cũng khoái coi Utaban nữa. Current Morning Musume means shit to me now.
Ở trường đọc tin động đất ở Nhật Bản. Về nhà vừa coi tin vừa nghe Godspeed You! Black Emperor. Chậc, từ nay gặp thiên tai gì phải vác cái F#A#oo ra nghe mới được.

Còn nhiều nữa nhưng tạm nhiêu đây thôi.

Thứ Sáu, 25 tháng 2, 2011

Togawa Jun (戸川純)

Togawa Jun (戸川純). Nina Hagen, Patti Smith của Nhật. Cả đời có lẽ mình chưa thấy có ai như Jun Togawa. Tài năng cô là không thể phủ nhận. Giọng hát của cô có lẽ ở Nhật không có người thứ hai (kể cả Phew, Haco hay Shiina Ringo). Cô có mặt gần như tất cả các thể loại nhạc. Avant-pop/Retro Cabaret, New Wave, Folk, Enka, Crust punk/hardcore, Free Jazz/Improvisation, Noise Rock, idol Pop... Tất cả chỗ đó đều có mặt Jun Togawa. Cô khiến mọi người phải phân vân, khiến mọi người phải đặt nhiều thắc mắc, tò mò. Cô bỏ mặc cái ánh đèn của sự hào quang. Tất cả chỉ có thể gói gọn trong cái tên Togawa Jun.

Togawa Jun - Togawa Fiction
http://www.mediafire.com/?l4mnllcbuqcuuqu

Yapoos - Dial Y for Murder !
http://megaupload.com/?d=E2RZAKVI

Berryz工房 this time



'kay, what we have this time are Lady Gaga costume, old school electropop, "that" disco move, annoying lightning textures and some other retro shit. WTF are you doing there UFA ? (it's ironic that I actually like it, but not too much)

Thứ Bảy, 12 tháng 2, 2011

告白 (kokuhaku) - Confessions

Testuya Nakashima, sao ông lại độc ác vkl như thế này. Ông từng hiếp dâm tôi bằng bộ phim Shimotsuma Monogatari, giờ lại tiếp tục hiếp dâm tôi một cách dã man bằng Confessions. Sự thực là xem xong phải mất đến 2 phút để hoàn hồn lại sau hơn tiếng "thoát xác".

Nhớ lại lời ông thầy chủ nhiệm của mình từng nói rằng mọi thứ đều có nguyên nhân - diễn biến - kết quả. Quả đúng là vậy. Mọi hành động của con người đều bị chi phối bởi cái luật đó. Vì sao anh làm thế ? Anh làm như thế nào ? Anh nhận được gì từ việc làm đấy ? Phim cũng không phải ngoại lệ. Moriguchi vì không chịu tin vào học sinh nên kết quả là đứa con cô vô cùng yêu quí phải chết, khiến cô phải trả thù. Shuuya vì quá mù quáng và quá tự tin nên mới bị Moriguchi dắt mũi và kết quả là chính tay Shuuya đã giết chết người mà nó hằng mong muốn được gặp. Naoki thì chỉ vì ngu xuẩn nên mới giết mẹ nó và đi vào nhà thương điên. Mizuki thì vì tự dưng đi đầu độc cả gia đình (nên chiếm cả trang nhất của thằng Shuyya) và thậm chí muốn đầu độc cả ông thầy  nên bị người mình yêu là thằng Shuuya phang chết. Bà mẹ thằng Naoki vì quá bảo vệ con, dung túng cho cả hành động sai trái của con nên cuối cùng bị chính tay nó giết chết. Ông thầy vì không nắm bắt được tâm lý học sinh nên bị bà Moriguchi giật dây và cuối cùng là để con Mizuki đổ lỗi làm thâm bại danh liệt. Mỗi một người đều nhận được một kết quả hết sức đích đáng. Tuy vậy mình thấy khổ nhất không phải bà giáo viên hay con Mizuki mà khổ nhất là ông chồng của bà Moriguchi. Chỉ vì căn bệnh AIDS quái ác mà ông không được chạm vào đứa con mình yêu quí. Và lần duy nhất mà ông được ôm con mình là khi nó đã chết, một nỗi đau vô cùng lớn mà ông phải chịu đựng.

Bộ phim mang một màu sắc xám xịt, ủ rũ với những cơn mưa ảm đạm. Tuy là mùa xuân nhưng những ánh nắng đều bị che phủ bởi mây đen vần vũ. Trái hẳn với Shimotsuma Monogatari với ánh vàng lung linh, tràn ngập màu sắc. Phim trôi chậm rãi, nhiều cảnh quay chậm trên nền nhạc của Radiohead với Boris làm phim phần nào bớt đi không khí ngột ngạt, căng thẳng.

Điểm sáng của bộ phim là khả năng nắm bắt tâm lý của bà Moriguchi. Tuy có lúc bị trật trìa (bà không tính tới việc thằng Shuuya phản kháng lại trước lũ bắt nạt và việc nó giết con Mizuki), nhưng mọi kế hoạch của bà đều thành công vì bà đã nắm được tâm lý của thằng Shuuya và Naoki. Sự thực là biết tâm lý với học sinh. Biết đặt mình vào địa vị của học sinh để suy nghĩ theo chúng nó là cả một nghệ thuật. Vì việc hiểu được học sinh là một điều rất khó, nhất là với những học sinh đang ở tuổi vị thành niên. Cái tuổi mà tâm sinh lý có những thay đổi rõ rệt. Cái câu nói cuối cùng của bộ phim cũng là để ngỏ. Sự thực là bà Moriguchi có thực sự không đưa bom để giết mẹ thằng Shuuya không ? Hay thực sự là bà ấy có đưa bom, giết chết mẹ thằng Moriguchi để nói câu nói đó cho thằng Shuuya để cho nó nếm trải cái cảm giác mà bà ấy từng phải chịu đựng khi thằng Shuuya giết con bà ấy ?

Đàn bà dễ có mấy tay.

Lou Reed - Berlin

In Berlin, by the wall
You were five foot ten inches tall
It was very nice
Candlelight and Dubonnet on ice

We were in a small cafe
You could hear the guitars play
It was very nice
It was paradise


Chàng trai đó đã từng gặp cô gái ở Berlin. Từ đó, chàng trai đã yêu, yêu cô gái một cách thật say đắm.

When she walked on down the street
She was like a child staring at her feet


Cô gái đó thật trong trắng và thánh thiện, như một đứa trẻ vậy. Một đứa trẻ đầy ngượng ngùng.

But when she passed the bar
And she heard the music play
She had to go in and sing
It had to be that way
She had to go in and sing
It had to be that way


After the applause had died down
And the people drifted away
She climbed down the bar
And went out the door
To the hotel
That she called home
It had greenish walls
A bathroom in the hall


Nhưng cũng thật đau lòng làm sao, đó chỉ là cái vỏ bọc của cô gái. Và thật đau lòng làm sao, vì cô ta không
 còn trong trắng như anh nghĩ. Nhưng anh không chấp nhận cái bộ mặt trần trụi đó:

And I said no, no, no
Oh, Lady Day
And I said no, no, no
Oh, Lady Day
 

Mọi sự càng tồi tệ hơn khi cô ta - giờ tên là Caroline, khinh bỉ anh.

Caroline says that I'm just a toy
She wants a man, not just a boy
Oh, Caroline says, ooh Caroline says

Caroline says she can't help but be mean
Or cruel, or oh so it seems
Oh, Caroline says, Caroline says


Just like poison in a vial, hey she was often very vile
But of course, I thought I could take it all

Caroline says that I'm not a man
So she'll go get it catch as catch can
Oh, Caroline says, yeah, Caroline says

Caroline says moments in time
Can't continue to be only mine
Oh, Caroline says, yeah, Caroline says
 

Nhưng anh vẫn bỏ ngoài tai những lời lẽ mạt sát đó. Anh vẫn còn niềm tin.

She say she doesn't want a man who leans
Still she is my Germanic Queen
Yeah, she's my Queen


Tình yêu đơn phương đã khiến anh đóng cánh cửa với xã hội. Anh không còn quan tâm đến những gì xảy ra ngoài kia nữa. Anh khinh rẻ cái xã hội bị cuốn vào vòng xoáy vật chất.

Men of good fortune, often cause empires to fall
While men of poor beginnings, often can't do anything at all
The rich son waits for his father to die
The poor just drink and cry
And me I just don't care at all



Nỗi đau của anh còn bị khắc sâu hơn nữa.

How do you think it feels
When you're speeding and lonely
Come here baby
How do you think it feels
When all you can say is: If only


If only I had a little
If only I had some change
If only, if only, only
How do you think it feels
And when do you think it stops ?
 

Anh ta hy vọng cô gái sẽ ngừng lại. Nhưng cô gái vẫn bị cuốn vào đó. Với tốc độ và nghiện ngập.

How do you think it feels
When you've been up for five days
Come down here Mama
Hunting around always - ooh
'Cause you're afraid of sleeping

How do you think it feels
To feel like a wolf and foxy
How do you think it feels
To always make love by proxy ?
How do you think it feels
And when do you think it stops ?
When do you think it stops ?
 

All your two-bit friends they're shootin' you up with pills
They said that it was good for you, that it would cure your ills
 

All your two-bit friends they're ask you for your autograph
They put you on the stage, they thought it'd be good for a laugh



 Chàng trai đó -  tên Jim, gọi sự lệ thuộc vào ma túy, chất gây ảo giác là two-bit friends. Chính vì sự nghiện ngập sa đà này mà cô gái đã trở thành đĩ. Để có tiền, để thỏa mãn bản thân cô.

And when you're filled up to here with hate
Don't you know you gotta get it straight
Filled up to here with hate
Beat her black and blue and get it straight



 Quá tức giận, anh ấy đã đánh cô gái. Tất cả chỉ vì anh ấy quá yêu cô và muốn cô nhận ra  sai lầm của mình. và anh biết rằng mọi chuyện chỉ tồi tệ hơn khi anh tiếp tục chấp nhận sự bất bình của mình.

Oh Jim, how could you treat me this way
Hey hey
How could you treat me this way ?


Anh ấy yêu cô gái đó lắm. Nhưng cô gái đó đâu còn hình ảnh anh trong trai tim cô gái đó nữa ?


You know you broke my heart
Ever since you went away
Now you said that you love us
But you only make love to one of us
Oh Jim, how could you treat me this way
You know you broke my heart
Ever since you went away
When you're looking through the eyes of hate
Oh, oh, oh, oh
When you're looking through the eyes of hate
Oh, oh, oh, oh ... 


Caroline says - as she gets up off the floor
Why is it that you beat me - it isn't any fun

Caroline says - as she makes up her eyes
You ought to learn more about yourself - think more than just I


Caroline says - as she gets up from the floor
You can hit me all you want to, but I don't love you anymore
Caroline says - while biting her lip
Life is meant to be more than this - and this is a bum trip
 


Bạn bè gọi cô ấy là "Alaska", vì cô ấy đã trở nên thật lạnh lùng.

But she's not afraid to die
All her friends call her 'Alaska'
When she takes speed, they laugh and ask her
What is in her mind, what is in her mind


Khi cô gái đã hoàn toàn gục ngã và không thể gượng dậy lại nữa.

They're taking her children away
Because they said she was not a good mother
They're taking her children away
Because she was making it with sisters and brothers
And everyone else, all of the others
Like cheap officers who would stand there and flirt in front of me

They're taking her children away
Because they said she was not a good mother
They're taking her children away
Because of the things that they heard she had done
The black Air Force sergeant was not the first one
And all of the drugs she took, every one, every one


They're taking her children away
Because they said she was not a good mother
They're taking her children away
Because of the things she did in the streets
In the alleys and bars, no she couldn't be beat
That miserable rotten slut couldn't turn anyone away
 

Chúng ta thường đứng trên lập trường bản thân để phán xét hành động của người kia có phải là sai trái hay đứng đắn không. Nhưng chúng ta chỉ là người ngoài cuộc, chúng ta có thể phán xét, nhưng đó là một sự sai lầm. Cô gái đó là một bà mẹ, cô gái đó là một con đĩ, một kẻ nghiện ngập, nghiện sex và nghiện tốc độ. Nhưng cô gái đó vẫn còn một tình mẫu tử thiêng liêng còn cháy âm ỉ trong thâm tâm cô gái. Những đứa trẻ gào khóc khi thấy hình ảnh người mẹ của mình xa dần. Còn chàng trai chỉ còn có thể đứng đó trong sự tuyệt vọng và yếu mềm và cố tự lừa dối mình.

I am the Water Boy, the real game's not over here
But my heart is overflowin' anyway
I'm just a tired man, no words to say
But since she lost her daughter
It's her eyes that fill with water
And I am much happier this way


Cũng chính trong lúc này, cô nhận ra rằng chính cô đã tự đẩy bản thân mình vào con đường một chiều không thể quay lại. cô không thể cứu vãn được mọi thứ. Cô vô vọng. Và cô đã chọn giải pháp cuối cùng để giải thoát mình.
This is the place where she lay her head
When she went to bed at night
And this is the place our children were conceived
Candles lit the room brightly at night

And this is the place where she cut her wrists
That odd and fateful night
And I said, oh, oh, oh, oh, oh, oh, what a feeling
And I said, oh, oh, oh, oh, oh, oh, what a feeling

This is the place where we used to live
I paid for it with love and blood
And these are the boxes that she kept on the shelf
Filled with her poetry and stuff

And this is the room where she took the razor
And cut her wrists that strange and fateful night
And I said, oh, oh, oh, oh, oh, oh, what a feeling
And I said, oh, oh, oh, oh, oh, oh, what a feeling

I never would have started if I'd known
That it's end this way
But funny thing, I'm not at all sad
That it stopped this way

This is the place where she lay her head
When she went to bed at night
And this is the place our children were conceived
Candles lit the room brightly at night

And this is the place where she cut her wrists
That odd and fateful night
And I said, oh, oh, oh, oh, oh, oh, what a feeling
And I said, oh, oh, oh, oh, oh, oh, what a feeling 


Hóa ra chàng trai đó chính là người chồng của cô gái. Đó là nơi cô ấy lựa chọn giải pháp cuối cùng. Anh ấy lại tự lừa dối mình một lần nữa. Vì nỗi đau ấy là quá lớn đối với anh. Mọi thứ giờ chỉ còn là ký ức.

Staring at my picture book
She looks like Mary, Queen of Scots
She seemed very regal to me
Just goes to show how wrong you can be

I'm gonna stop wastin' my time

Somebody else would have broken both of her arms

Sad song, Sad song, Sad song, Sad song


My castle, kids and home

I thought she was Mary, Queen of Scots
I tried so very hard
Shows just how wrong you can be

I'm gonna stop wasting time

Somebody else would have broken both of her arms

Sad song, Sad song, Sad song, Sad song
 

Một kết thúc thật bi thảm. Con người chỉ nhận ra họ đi lầm đường khi họ đã đi quá xa và không thể tìm thấy được đường về.

Viết chơi lung tung vậy thôi. Nhưng sự thực Berlin của Lou Reed quả là một concept album tuyệt vời. Lúc đầu mình nghe không chú ý gì mấy nhưng về sau càng nghe càng bị cuốn vào từng bài. Nếu ai thích The Wall của Pink Floyd thì không nên bỏ qua tuyệt tác này.


DL
http://www.mediafire.com/?8xijmbzoscw @192kbps
  

Thứ Hai, 7 tháng 2, 2011

tảo mộ

Đi đêm qua các khu mộ ở nước ngoài thì chả nói làm gì, nhưng đi qua các khu mộ ở Việt Nam thì tâm lý vững vàng đến mấy cũng đôi chút sợ. Ấy là vì các khu mộ ở nước ngoài, nhất là ở Châu Âu đều được quy hoạch rất quy củ, còn các khu mộ ở Việt Nam thì đa phần đều là tự phát. Các ngôi mộ hình thù khác nhau, xếp chồng chéo lên xuống không theo một quy luật nhất định. Cái thì đẹp, khang trang và được lát đá bóng loáng. Cái thì trông thật xấu, cỏ mọc um tùm như bị rơi vào lãng quên hoặc để xí phần mộ.Chưa kể cái khoản khói hương nghi ngút, làm mù cả một khoảng trời và làm nứt mũi người ta. Tất cả như một bản nhạc với vần điệu lộn xộn, hỗn loạn và ấu trĩ, chả ăn nhập với nhau gì cả.

Hôm qua đi về tảo mộ, nhìn thấy con chó mực đen xì buộc ở cái chòi canh. Mọi năm về mà giờ mới chú ý đến con chó đen xì đó. Mắt nó đen, đen lắm, đặc quánh lại như chứa đựng cái gì đó. Người nó run lên, không hiểu vì lạnh hay vì thấy mình đang nhìn ngắm vào nó ? Tự hỏi không biết nó đã thấy bao nhiêu cái chết ở đó rồi ? Không hiểu nó nhìn được gì ở con người, cả sống cả chết ?

Có những người đã mất lúc chỉ mới hai tuổi, có người thì đại thượng thọ. Có những người mất từ rất lâu, có những người mất mới hai ba năm gần đây. Có người mất vì bệnh tật, có người mất vì tai nạn, có người mất vì tuổi già. Cái chết, cái chết là vị khách không mời. Chả ai biết được nó sẽ ghé thăm ta vào lúc nào.

Đi tảo mộ là tết cũng hết, nhạt.

Thứ Tư, 26 tháng 1, 2011

Hana and Alice



Shunji Iwai đã phải làm mình thán phục vì All About Lily Chou-Chou. Giờ đến lượt Hana and Alice cũng tương tự như vậy. Nếu như 4h với All About Lily Chou-Chou đã khiến mình choáng váng và ám ảnh với những gì mình xem thì Hana and Alice quả như một vị thuốc khiến mình bình tâm lại.

Bộ phim tầm 2h và khá  là nhẹ nhàng, không có nhiều tình tiết gay cấn. Đơn giản là chỉ là câu chuyện tình của 2 cô gái với cùng 1 chàng trai lù đù, ít nói và bị bệnh mất trí nhớ. Phim không quá già dặn, đúng chất tuổi học trò hồn nhiên, mơ mộng.

Ánh sáng tiếp tục đóng một vai trò trong bộ phim. Nếu như ở All About Lily Chou-Chou làm mình choáng ngợp với những khung cửa sổ đầy nắng vàng, vòm trời cao xanh rộng và cánh đồng xanh mướt, thì ở bộ phim này lại khác. Đó là một ngày cuối đông đầu xuân, với bầu trời xám xịt, ủ rũ và những cơn mưa ảm đạm, nhưng nó không thể làm át đi được cái tiếng cười trong lớp ballet của hai người. Và về cuối phim thì khung cảnh ảm đạm, buồn bã và mệt mỏi đó được thay bằng những ánh nắng vàng và gió đầu hè.

Đẹp nhất trong phim phải nói là ngôi nhà đầy hoa của Hana và cảnh Alice tung mình múa ballet một cách đầy say mê.

Thứ Ba, 25 tháng 1, 2011

from the morning







A day once dawned, and it was beautiful
A day once dawned from the ground
Then the night she fell
And the air was beautiful
The night she fell all around

So look see the days
The endless coloured ways
Go play the game that you learnt
From the morning

And now we rise
And we are everywhere
And now we rise from the ground
And see, she flies
And she is everywhere
And see, she flies all around

So look see the sights
The endless summer nights
And go play the game that you learnt
From the morning




một bài hát thật đơn giản. Hãy vui vẻ chơi bời đi vì chúng ta không ở đây lâu đâu.
A reflecting, reflecting echo, my soul could perhaps become...