Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2011

chậm lại một chút và hãy nhìn trong vô thức

Cái tít nó cũng liên quan đến nội dung bài đó.

Cũng thật may là mình đã nhận ra và không quên béng mất những thứ đó.

Đi chậm lại một chút, nhìn ngó một chút. Và mình sẽ tìm ra những thứ mình muốn khi đầu óc mình không hề có ý định tìm kiếm.

Cái hàng nắng len qua hàng cây hai bên đường Đinh Tiên Hoàng, nhìn lại sao mà nó đáng yêu đến thế. Từng hàng nắng lung linh trải dọc một đoạn đường mình thường hay đi qua.

Cái tiếng gà gáy lúc mình đến trường HBT sao mà nó đáng yêu thế. Tiếng gà gáy văng vẳng cộng với mùi đốt rác ở gần đó thành hai thứ mà có lẽ mình không thể quên được, mới nói đến đã cảm thấy mùi khói cay mắt.

Cái tiếng mưa rơi ngay sát bậu cửa sổ chỗ cái giường cũ của mình sao mà đáng yêu thế. Tiếng gì mà có cả nhịp điệu, cứ lộp độp lách tách rồi lộp độp, thỉnh thoảng thêm tiếng đì đùng của sấm nữa.

Cái bầu trời xám xịt ủ rũ sao mà đáng yêu một cách lạ lùng như thế. Nhìn lên mà tự dưng thấy mình yêu đời hơn.

Cái tuyến xe buýt sao mà đáng yêu thế. Đầy những người với những hoàn cảnh khác nhau, mục đích khác nhau. Cái tiếng đài radio và những thứ nó phát tự dưng thấy đáng yêu một cách lạ thường. Xe chạy bon bon, nghe cũng thật đáng yêu.

Nhiều thứ nhớ lại mới thật đáng yêu làm sao. Thật may mắn là nó vẫn còn trong đầu mình để mình biết nó đáng yêu đến chừng nào.

Thứ Ba, 7 tháng 6, 2011

Aunt Sally - s/t

good old Japanese Post Punk

DL