Thứ Năm, 14 tháng 4, 2011

rừng đen

Rừng đen
Ôi rừng đen
Ta chạy trốn
Vào rừng đen
Rừng đen
Của những kẻ kì quặc
 Nước mắt cửu thiên
Cũng thật u mê
Bóng cây thật cao
Cao ngợp lòng ta
Ôi rừng đen
Mặt trời hấp hối
Và còn sương khói
Ngập tràn con mắt ta
Rừng đen
Rừng đen ơi
Những cây thông
Lẻ loi trước gió
Như thầm ước
Như khát khao

Rừng đen
Ta chạy trốn khỏi cơn mê sảng
Của quá khứ, tương lai và hiện tại
Ta chạy trốn khỏi những tiếng gầm vang
Những tiếng cười và giọt nước mắt thâu đêm
Ta chạy trốn khỏi sự điên rồ
Tại con đường nơi ta đã lạc lõng


Ta nằm dưới ánh tàn dương
Ta thì thầm trong cơn say bất tận
Cho thể phách, cho tinh anh 
Cùng giấc mơ này
Hòa cùng nhau
Ôi rừng đen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét